Nhắc đến nhà thơ Dương Tuấn, ta không thể không nhắc đến thi phẩm Xuân Viễn Xứ vang danh của anh. Với ngòi bút tinh tế và giàu cảm xúc, bài thơ đã bày tỏ được niềm nhớ mong quê hương và nỗi nhớ mẹ da diết của nhà thơ vì hoàn cảnh nên không thể trở về. Đọc thơ anh, không khỏi khiến bạn đọc phải bồi hồi xúc động và đầy thương cảm. Nếu bạn là một người yêu thơ, hãy đón xem và cảm nhận sâu sắc bài thơ này nhé!
XUÂN VIỄN XỨ
Thơ: Dương Tuấn
THÂN bèo bọt đò đưa đất khách
NGHÈO nên đời thử thách bạc đen
SỐNG thân viễn xứ bon chen
KIẾP lênh đênh mãi bao phen thăng trầm.XA năm tháng âm thầm mong nhớ
QUÊ hương mình mai nở rồi sao ?
XUÂN xưa bên Mẹ ngọt ngào
NAY nhìn phương đó lòng đau đớn lòng.LỖI do con hay vòng định số
HẸN thôi đành loang lổ buồng tim
KHÔNG danh, lợi cũng chẳng tìm
VỀ đâu để thấy ngọt miền quê hương.MẸ hỡi nhớ đêm trường ngon giấc
ƠI! Xuân sang nghe thật não nề
THÂN NGHÈO SỐNG KIẾP XA QUÊ
XUÂN NAY LỖI HẸN KHÔNG VỀ MẸ ƠI!
Xuân Viễn Xứ là một bài thơ hay và đầy độc đáo của nhà thơ Dương Tuấn. Đây là một thi phẩm mang đậm phong cách thơ anh. Bài thơ này đã rất thành công để lại dấu ấn sâu sắc trong lòng độc giả. Hãy cùng đón xem và cảm nhận nhé! Cảm ơn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!