Câu Thề Ven Sông (Nguyễn Đình Huân) là tình cảm nhớ mong những người bạn thời thơ ấu. Với những vần thơ gợi lên những kỉ niệm tươi đẹp đầy hồn nhiên của những năm tháng còn ở quê hương. Đồng thời nhà thơ bày tỏ sự tiếc nuối và khát vọng đoàn tụ mạnh mẽ của anh. Nếu bạn yêu thích thi phẩm này thì hãy cùng nhau đón xem nhé!
CÂU THỀ VEN SÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tôi đứng đây bên bến sông quê.
Giữa vạt cỏ xanh cạnh chân đê.
Dưới sông cô đơn con đò nhỏ.
Hôm sớm đón đưa khách đi về.Thấp thoáng xa xa một lũy tre.
Nơi ngày xưa đó buổi trưa hè.
Chúng tôi cùng nhau ngồi hóng mát.
Tuổi thơ mơ mộng với tiếng ve.Tôi lại về đây kiếm bạn bè.
Đám bạn trẻ trâu thuở trộm me.
Một thời cùng nhau đi đánh dậm.
Đầu trần chân đất tóc vàng hoe.Chiều bến sông quê có ai nghe.
Tiếng gọi đò ơi nhớ…nhớ ghê.
Nhớ những chiều đông ngày xưa ấy.
Gió bấc trong lòng lạnh tái tê.Thuở ấy một thời ta say mê.
Dòng nước mênh mang nổi tứ bề
Lớn lên ta bôn ba khắp xứ.
Bỏ lại ven sông một câu thề.
Trên đây, tiepsucmuathi.edu đã dành cho bạn thi phẩm nổi tiếng Câu Thề Ven Sông của nhà thơ Nguyễn Đình Huân. Bài thơ là niềm mong nhớ những kỉ niệm xưa cũ khi còn bên bạn bè và sự nuối tiếc quãng thời gian tươi đẹp đó của anh. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi nhé!