Trẻ Mồ Côi là một thi phẩm thành công đưa tên tuổi của nhà thơ Dương Tuấn đến gần hơn với bạn đọc. Với một ngòi bút đậm chất trữ tình bài thơ đã lấy đi không ít nước mắt của độc giả bởi sự xót thương cho số phận của một cậu bé mồ côi tội nghiệp và một khát khao có một mái ấm gia đình vẹn tròn. Đan xen đó là những suy ngẫm hờn trách những người làm cha mẹ sao lại bỏ rơi đứa con đáng thương của mình. Nào! Đừng ngần ngại hãy cảm nhận thi phẩm này cùng tiepsucmuathi.edu nhé!
TRẺ MỒ CÔI
Thơ: Dương Tuấn
Ai mang em đến với cuộc đời này ?
Để nếm trải đắng cay và bất hạnh
Để em tự hỏi lòng trong cô quạnh
Ai ban em.. bất hạnh.. cuộc đời này?Chân vô hồn trong một buổi sớm mai
Bụng trống rỗng.. biết cùng ai san sẻ
Thưa cô chú… cho con vài bạc lẻ
Lạy ông bà… thương giùm trẻ mồ côi.Dám nghĩ gì chuyện mơ ước xa xôi
Miếng bánh, nắm xôi cũng xong rồi một bữa
Ly nước dư… trong ngày hè đổ lửa
Bát cơm thừa… lót dạ giữa mùa đông.Riêng một điều duy nhất em ước mong
Có Mẹ, có Cha cũng như bao người khác
Dẫu đời sống có nghèo hèn, rách nát
Cơm, muối, dưa cà mộc mạc.. thế mà vui.Ước một lần được gọi tiếng “Cha ơi! “
Một lần thôi.. nhìn nụ cười của Mẹ
Để thắp sáng lại tâm hồn thơ trẻ
Nhỏ nhoi thế mà.. có lẽ.. cũng là không.Gió nuôi em… từ những đêm đông
Nắng hạ dạy… gắng gồng mà sống tiếp
Khi mệt nhoài lăn đùng ra ngủ thiếp
Trong mơ vẫn còn..tha thiết gọi…. Mẹ ơi!..
Dương Tuấn là một gương mặt nổi bật trong làng thơ ca Việt Nam với những trang thơ hấp dẫn và ý nghĩa cao cả. Trẻ Mồ Côi là một thi phẩm đầy xúc động và giàu giá trị sâu sắc. Bài thơ cũng chính là một dấu chấm lặng khiến chúng ta phải suy nghĩ về cuộc đời hiện nay còn rất nhiều mảnh đời bất hạnh và sự vô tâm của những bậc sinh thành. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!