Mỗi khi nhắc đến nhà thơ Nguyễn Đình Huân, ta liền nhớ đến bài thơ Xóa Nợ đặc sắc của anh. Đối với những người yêu thơ thì không còn lạ gì với một phong cách thơ trữ tình đằm thắm thu hút bạn đọc. Bài thơ là những tình cảm cùng nỗi niềm xưa cũ về người con gái năm ấy anh yêu thương. Đọc bài thơ ta như đồng cảm với những day dứt khôn nguôi của anh. Nếu bạn tò mò về thi phẩm này thì ngay bây giờ hãy cùng chúng tôi cảm nhận nhé!
XOÁ NỢ
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Anh van em xoá cho anh món nợ
Nợ ân tình từ ngày đó xa xưa
Ta quen nhau trong một buổi chiều mưa
Mái hiên nhỏ chỉ còn vừa hai chỗHạt mưa xiên thì thầm anh hỏi nhỏ
Mưa thế này bé có ướt con tim
Em mỉm cười cúi đầu đứng lặng im
Hai bàn tay lặng lẽ tìm hơi ấmEm giật mình vì bỗng nghe tiếng sấm
Ôm lấy anh xong lại đấm bắt đền
Anh vỗ về không phải lỗi của em
Tại ông trời đã xe duyên hai đứaHai con tim cháy bùng lên ngọn lửa
Mối tình đầu ôi chan chứa yêu thương
Mấy năm trôi qua chung một con đường
Mơ một ngày tình ngát hương hạnh phúcTrời xe duyên nhưng người đời ghen tức
Họ dèm pha gây uất ức cho ta
Mình chia tay anh vội vã đi xa
Em cũng lên xe hoa vui duyên mớiAnh về đây trong lòng buồn vời vợi
Món nợ ngày xưa vẫn đợi anh về
Ân tình xưa kèm theo những lời thề
Anh xin xoá dù tái tê trong dạ
Xóa Nợ là một thi phẩm gây nên tiếng vang lớn trong nền thơ ca Việt Nam. Chính nhờ sự thành công vang dội đó mà Nguyễn Đình Huân đã đến gần hơn với bạn đọc. Bài thơ đã khẳng định được ngòi bút tài hoa của anh được đông đảo bạn đọc đánh giá cao. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!