Nguyễn Đình Huân nổi tiếng là một nhà thơ chuyên viết về đề tài quê hương sâu sắc. Nổi bật nhất chính là bài thơ Bên Dòng Sông Quê Hương hấp dẫn. Dòng sông quê luôn gắn bó với biết bao kỉ niệm tuổi thơ. Bài thơ chính là nỗi nhớ quê hương da diết và cháy bỏng của nhà thơ đồng thời gợi nhớ đến những kỉ niệm xưa cùng cô hàng xóm năng ấy. Hãy cùng nhau cảm nhận ngòi bút tài hoa này ngay bây giờ các bạn nhé!
BÊN DÒNG SÔNG QUÊ HƯƠNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Dòng sông quê nơi tôi đã từng bơi
Đã ôm ấp cả một thời thơ ấu
Giống như mẹ con sông quê yêu dấu
Suốt bốn mùa luôn nhân hậu chở cheChiều mùa hè bên sông rộn tiếng ve
Ta ngồi đó bên bờ tre rợp mát
Mùa thu về lá thu nghe xào xạc
Giữa đôi bờ nghe tiếng hát sông quêÁo mỏng run run khi gió lạnh tràn về
Trên lưng trâu lạnh tái tê chiều tím
Mót khoai rửa nước sông ăn ngọt lịm
Đốt lửa đồng rơm rạ kiếm được ngayNgồi phía nào đừng để khói mắt cay
Nhổ một gốc khoai tây đem vào nướng
Mùa đông về lũ trẻ trâu lại sướng
Cứ đùa vui vì chưa vướng tơ lòngCô bé nhà bên ngày ấy má hồng
Lẽo đẽo theo sau ra đồng bắt bướm
Như một cặp hai đứa mình bay lượn
Mùa xuân về hoa cỏ sớm ngát hươngSông quê ơi sao quá đỗi thân thương
Khi đã lớn ta lên đường đi miết
Nay trở về bên con sông thân thiết
Cô bé nhà bên không biết có về không.
Bên Dòng Sông Quê Hương là một thi phẩm đặc sắc được nhiều độc giả biết đến của nhà thơ Nguyễn Đình Huân. Với bút pháp đậm chất trữ tình nhà thơ đã bày tỏ tình yêu quê hương sâu sắc cùng những kỉ niệm xưa đáng nhớ. Hãy đồng hành cùng chúng tôi để theo dõi những thi phẩm đặc sắc hơn nữa các bạn nhé! Cảm ơn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!