Hãy chứng minh rằng bảo vệ rừng là bảo vệ cuộc sống của chúng ta

Mỗi chúng ta sống khỏe mạnh và bình yên đều nhờ vào không gian trong lành mà thiên nhiên ban tặng, hay nói cách khác không có nguồn không khí trong lành thì cuộc  sống của chúng ta sẽ bị hủy diệt. Vậy, có lúc nào chúng ta tự hỏi nguồn không khí đó bắt đầu từ đâu?  Để đi tìm câu trả lời cho câu hỏi đó và chứng minh rằng bảo vệ rừng là bảo vệ cuộc sống của chúng ta, các bạn hãy cùng tôi phân tích để sáng tỏ những luận điểm và dẫn chứng dưới đây.

Bầu không khí có thể được xem như là thức ăn nước uống hàng ngày của chúng ta, chúng ta có thể sống nghèo khổ trong một thời gian dài nhưng chúng ta không thể thiếu không khí trong một vài giờ được. Không khí là môi trường tất yếu đối với con người. Và để cho môi trường không khí trong lành thì điều quyết định nó không phải là cuộc sống hiện đại mà quan trọng nhất là chúng ta phải biết bảo vệ màu xanh của cây cỏ thiên nhiên, người ta thường ví “Rừng là lá phổi của con người, là nơi nuôi sống con người”. Từ đặc điểm này ta nhận thấy rừng có ý nghĩa vô cùng quan trọng đối với đời sống của chúng ta, bởi không có rừng, không có màu xanh của cây cỏ thì sự sống trên trái đất chắc chắn sẽ không còn  tồn tại và rừng còn cho ta nhiều giá trị khác quan trọng nữa không chỉ về mặt tinh thần.

Vậy để con người trên trái đất này có thể tồn tại một cách khỏe mạnh và bình yên thì nhiệm vụ quan trọng nhất của chúng ta là phải bảo vệ rừng.

https://tiepsucmuathi.edu.vn/ngu-van/chung-minh-rang-bao-ve-rung-la-bao-ve-cuoc-song-cua-chung-ta-110.html

Từ thời xa xưa, rừng là một kế sinh nhai cho cuộc sống của con người, cha ông ta trước đây khi kinh tế còn gặp nhiều khó khăn, không đủ ăn đã sống dựa vào rừng như lấy gỗ làm vật liệu xây dựng nhà, săn bắn muông thú trong rừng để làm thức ăn và cho đến ngày nay rừng vẫn là nguồn cung cấp nguyên vật liệu quan trọng cho việc làm giấy, làm nhà, làm các đồ dân dụng trong gia đình. Có những đồ vật chỉ có thể làm được từ những loại gỗ của thiên nhiên mới đẹp, điều đó có nghĩa dù hiện nay con người có thể làm ra các loại gỗ nhân tạo nhưng dường như nó vẫn không thể thay thế được gỗ tự nhiên về độ bền, đẹp…

Cho dù hiện tại những vật dụng chúng ta có thể làm thay thế nó bằng những nguyên liệu khác nhưng vẫn không thể bền đẹp được như chính những đặc trưng của gỗ tự nhiên.

Ngoài ra rừng còn là nơi cung cấp những loại thuốc quý hiếm từ xưa đến nay người ta đã biết tìm trong rừng những loại thuốc chữa bệnh cho con người rất hiệu nghiệm nhiều khi còn hơn cả thuốc Tây. Rừng như một thế giới riêng, ở đó có rất nhiều những sản phẩm quý hiếm, những loài lá có thể chữa bệnh cho con người mà không nơi nào có được.  Rừng còn là ngôi nhà bình yên của muôn loài động vật, rừng còn đem lại giá trị về du lịch sinh thái giúp cho con người có những giây phút thư thái hít thở bầu không khí trong lành. Rừng còn ngăn dòng nước lũ từ chảy từ vùng cao xuống vùng thấp.

Khí hậu ngày một khắc nghiệt bởi chúng ta đang sống trong thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hóa vấn đề ô nhiễm môi trường là một vấn đề mà xã hội đang thực sự quan tâm. Đứng trước vấn đề đó, rừng cũng bị ảnh hưởng to lớn trước tác động của con người. Vì cuộc sống mưu sinh, con người phải khai thác, chặt cây để lấy gỗ, săn bắt các loại thú quý hiếm trên rừng và vô tình chung đã làm mất đi nguồn tài nguyên vốn có. Các đợt lũ lụt kéo dài rừng bị sạt lở nghiêm trọng, các loại thú quý trên rừng ngày một ít dần đi.

Và quan trọng nhất như ta đã từng nói ở trên, rừng chính là môi trường sinh thái, môi trường sống của loài người. Chúng ta biết rằng cây xanh hút khí cacbonic vào để rồi tạo ra chất oxi, một loại không khí vô cùng cần thiết cho con người, cho cuộc sống. Do đó rừng chính là nhà máy lọc không khí tốt nhất mà không có bất cứ nhà máy lọc khí hiện đại nào trên thế giới có thể thay thế được.. Bên cạnh đó rừng còn là bức tường rào vững chắc ngăn cản lũ lụt, ngăn sự lấn chiếm của cát vào đất, rừng giữ đất giữ nước… Chính từ những tác dụng to lớn như vừa nêu ở trên ta mới nhận thấy việc tàn phá rừng đang diễn ra hiện nay là một việc làm vô cùng nguy hiểm, nó không chỉ là sự tàn phá vẻ đẹp tự nhiên, nguồn nguyên Liệu tự nhiên mà nguy hiểm hơn đó chính là hành động tự hủy hoại cuộc sống của loài người, đẩy con người vào “chiếc thùng đậy kín”, sớm muộn gì cũng gây nên hậu quả khôn lường.

Hậu quả đầu tiên sẽ đến đó là những nơi trước đây tràn đầy màu xanh, không khí trong lành mát mẻ sẽ được thay thế vào đó là sa mạc đầy cát bỏng và làn gió đầy cát bay mù mịt. Khung cảnh đó không còn gợi cho con người cảm giác thư thái mát mẻ, thoải mái nữa mà nó chỉ gợi cho con người cảm giác mệt mỏi, sự thèm khát một bóng râm, một làn nước mát. Thú rừng chẳng còn nơi trú ngụ, thế giới trở nên xơ xác tiêu điều. Các nhà máy không có nguyên vật liệu để sản xuất.

Hậu quả tiếp theo vô cùng quan trọng đó là con người trên trái đất sẽ ốm yếu và chịu nhiều thiên tai bất thường khủng khiếp. Một trận lũ lụt có thể hủy diệt toàn bộ sự sống của cả một thành phố. Bệnh tật kéo theo khi lũ lụt làm cho nguồn nước ô nhiễm, của cải tiêu tán theo dòng nước lũ.

Và có một điều thật sự nguy hiểm đó là bầu không khí của chúng ta đang bị ô nhiễm ở mức báo động. Ngoài việc phá rừng làm ảnh hưởng đến môi trường thì ngày nay khi xã hội càng phát triển các nhà máy công nghiệp mọc lên ở khắp nơi trên thế giới, những ống khói như những mũi tên độc chĩa lên bầu trời vốn trong lành của chúng ta khiến cho bầu trời ngày càng trở mờ mịt bởi những lớp khí bẩn bụi hòa vào. Và biết bao con người ngày đêm hít những luồng khí độc, ô nhiễm đó. Ngày nay trên thế giới có thêm nhiều căn bệnh lạ khó chữa, chắc chắn đó chính là hậu quả của ô nhiễm môi trường. Nếu để tình trạng này kéo đài thế giới sẽ còn rất nhiều hiểm họa bất ngờ và không thể lường trước được.

Chúng ta biết rằng hiện nay vấn đề được quan tâm nhất chính là môi trường, là sự bảo vệ môi trường. Thế nhưng trên thực tế nhiều cá nhân vì lợi ích cá nhân của mình mà đang tâm phá hủy môi trường và sâu xa thì đó cũng chính là hành động tự giết mình.

Rừng – quần thể cây xanh – có vai trò đặc biệt trong việc duy trì nồng độ cao của ôxi trong khí quyển. Các nhà khoa học đã tính ra rằng 1 ha rừng vào mùa xuân và mùa hè trong thời gian một giờ thải vào khí quyển một lượng ôxi đủ cho 200 người hô hấp. Bênh cạnh đó, sự quang hợp giải phóng O2 còn góp phần rất quan trọngtrong sự hình thành tầng ôzôn được ra bởi sự quang phân li phân tử O2 dưới tác động của bức xạ mặt trời. Tầng ôzôn giúp chúng ta tránh khỏi sự hủy hoại của tia tự ngoại… “Lí lẽ đơn giản ấy thiết nghĩ ai trong chúng ta cũng đều được học qua từ những ngày còn là học sinh tiểu học. Ấy vậy mà có nhiều người vẫn cố quên hay cố tình quên, để tự động viên hành vi sai trái của mình là “Ôi chao! Rừng thì bạt ngàn, chặt phá vài héc ta thì có là bao”. Điều đó thật
không thể chấp nhận. Công nghiệp phát triển đã dẫn đến biết bao là sự ra đi vĩnh viễn của hàng ngàn cánh rừng. Đã vậy, khói thải từ các nhà máy và bụi bẩn từ cuộc sống hiện đại lại góp phần không nhỏ trong việc phá hủy tầng ôzôn. Vừa bị giảm đi đáng kể lượng dưỡng khí vì rừng bị tàn phá, con người phải đối diện với biết bao hậu quả khôn lường của việc tầng ôzôn ngày một
lâm nguy. Liệu sẽ ra sao nếu một ngày rừng không còn? Thật chẳng dám tưởng tượng đến cái cảnh đó. Không còn O2 cho chúng ta hô hấp, tầng ôzôn bị tàn phá hoàn toàn, tia tử ngoại chiếu thẳng xuống trái đất… Khi ấy, liệu cuộc sống sẽ còn?
Nên nhớ, địa cầu được gọi là “hành tinh xanh” bởi tất cả các hành tinh thuộc Thái Dương hệ đều không còn có được màu xanh của rừng, của biển, của sự sống, của niềm tin… như Trái Đất. Chính vì thế, phải giữ vững màu xanh hạnh phúc của rừng, của cây xanh, của niềm tự hào vì có được một người bạn trung thành tiếp dưỡng cuộc sống cho chúng ta. Nói đến hành tinh xanh, lại có thêm một lí do để chúng ta phải bảo vệ rừng.
https://tiepsucmuathi.edu.vn/ngu-van/chung-minh-rang-bao-ve-rung-la-bao-ve-cuoc-song-cua-chung-ta-110.html
Phải giữ gìn nguồn tài nguyên vô giá ấy. Rừng không chỉ là môi trường cho cây xanh quang hợp mà còn là thiên đường nơi cõi thế cho những người yêu thiên nhiên. Ngày xưa, chính Nguyễn Trãi đã chấp nhận đánh đổi quyền thế, bổng lộc để trở về ở ẩn Côn Sơn, để cảm nhận được phong vị trong lành của rừng xanh.
“Côn Sơn suối chảy rì rầm
Ta nghe như tiếng đàn cầm bên tai
…Côn Sơn có đá rêu phơi
Ta ngồi trên đá như ngồi chiếu êm
Trong rừng thông mọc như nêm
Tìm nơi bóng mát ta ngâm thơ nhàn…”
Ung dung, thanh thản và tự tại biết bao nơi núi đồi hoang dã mà cũng đầy thú vị ấy. Từng câu thơ mở ra trước mắt ta khung cảnh hữu tình hùng vĩ. Chợt nghe lòng bao cảm xúc thăng hoa, tự trong ta khẽ khàng tri ân thiên nhiên núi rừng. Cảm ơn Người vì đã cho đời những Côn Sơn, những rừng xanh… Cảnh đẹp này liệu có bất kì máy móc công nghệ nào tự tạo ra được chăng? Rời Côn Sơn và rời thế kỉ XVI của Nguyễn Trãi, lúc thiên nhiên vẫn chưa “vướng đục bụi… công nghiệp”, ta đến Việt Bắc những năm đầu thế kỉ XX. Chao ôi, làm sao Tố Hữu lại may mắn chứng kiến bức tự tình lộng lẫy đến thế của núi rừng:
“Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi
Đèo cao ánh nắng dao gài thắt lưng
Ngày xuân mơ nở trắng rừng
Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang
Ve kêu rừng phách đổ vàng
Nhớ cô em gái hái măng một mình
Rừng thu trăng rọi hòa bình
Nhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung…”
Bốn bức tranh như được vừa từ chốn bồng lai chứ chẳng phải cảnh đẹp của hạ giới. Ấy vậy mà đó là thật đấy, và nhờ nhà thơ ta chứng kiến bốn mùa xoay chuyển ở Việt Bắc với tất cả rung động nhỏ nhặt nhất của thiên nhiên. Và cũng tài tình biết bao khi chỉ vỏn vẹn một câu lục mà cái hồn, cái thần sắc của cảnh đẹp từng mùa cứ thế đi vào thơ, lung linh, dịu dàng… Đọc những dòng thơ mà tự thấy lòng đang sống trong cảnh đang thưởng ngoạn núi rừng với tất cả niềm say mê. Sao mà kì vĩ thế chốn rừng sâu? Sao mà tươi mát lạ thường cái màu xanh của chồi non lộc biếc,  trắng tinh khiết của rừng mơ Việt Bắc. Ta về ta nhớ những hoa cùng người. Có thể tình dân Việt Bắc vẫn nồng ấm thủy chung nhưng hoa rừng Việt Bắc chẳng biết đã lưu lạc phương nào. Đau xót biết bao nhiêu! Ấy vậy mà còn có những kẻ nhẫn tâm chặt cây làm nhà, đốt rừng làm rẫy. chẳng lẽ tâm hồn họ không cảm thấy chua xót khi nhìn lá phổi xanh của mình quặn đau? Chẳng lẽ trước màu xanh bạt ngàn ấm áp của rừng, họ không thấy lòng se lại những cảm xúc ngổn ngang? Đó là một hành động không thể chấp nhận được dù với bất cứ lí do nào. Cần có những biện pháp mạnh để ngăn chặn việc hủy hoại môi trường sống, hủy hoại cả tương lai của con người. Bởi rừng không chỉ là lá phổi, là nguồn dưỡng khí giúp ta tồn tại, là nơi bảo vệ ta khỏi hiểm họa hiệu ứng nhà kính… mà hơn hết rừng còn là người bạn trung thành nhất của ta. Nói cách khác, rừng nuôi dưỡng ta cả thể xác lẫn tâm hồn. Nhất là khi cuộc sống ngày càng vội vã, hay một lần đến hòa mình vào thảm thực vật của rừng xanh. Chính nơi ấy sẽ cho ta cảm giác yên bình, thanh thản và nhận thức sâu sắc rằng cần lắm phải bảo vệ rừng, bảo vệ lá phổi xanh. Thật đáng sợ nếu một ngày “hành tinh xanh” của chúng ta không còn màu xanh của lá cây, rừng già. Chính vì thế, chúng ta hãy bảo vệ rừng, bảo vệ nguồn sống của con người. Hãy giữ mãi sắc xanh hi vọng của “Hành tinh xanh”, giữ cho “lá phổi” của Mẹ Thiên nhiên luôn trong lành.

Và điều quan trọng nhất bây giờ nếu con người còn muốn tồn tại thì chính bản thân mỗi người cần có ý thức trong việc bảo vệ rừng, bảo vệ môi trường đang dần dần bị hủy hoại. Trên đây là những luận điểm, những dẫn chứng mà tôi đưa ra để chứng minh bảo vệ rừng là bảo vệ cuộc sống của chúng ta. Mong rằng mỗi chúng ta đều đặt lên mình nhiệm vụ tuy nhỏ bé nhưng hết sức quan trọng đó là bảo vệ lá phổi, nguồn sống của nhân loại. 

Related Posts

Hướng dẫn làm thơ lục bát và song thất lục bát hay dành cho mọi lứa tuổi

Nói đến thơ lục bát chắc hẳn ai cũng từng được đọc và được nghe bởi nó vẫn luôn hiện lên xung quanh cuộc sống của chúng…

Soạn bài: Nguyễn Đình Chiểu, ngôi sao sáng trong văn nghệ của dân tộc

Soạn bài: Nguyễn Đình Chiểu, ngôi sao sáng trong văn nghệ của dân tộc

Soạn bài: Nguyễn Đình Chiểu, ngôi sao sáng trong văn nghệ của dân tộc

Mấy ý nghĩ về thơ

Soạn bài: Mấy ý nghĩ về thơ

Soạn bài: Mấy ý nghĩ về thơ

Soạn bài: Khái quát văn học Việt Nam từ đầu cách mạng tháng tám 1945 đến thế kỉ XX

Soạn bài: Khái quát văn học Việt Nam từ đầu cách mạng tháng tám 1945 đến thế kỉ XX

Soạn bài: Khái quát văn học Việt Nam từ đầu cách mạng tháng tám 1945 đến thế kỉ XX

Soạn bài: Đô-xtôi-ép-xki

Soạn bài: Đô-xtôi-ép-xki

Soạn bài: Đô-xtôi-ép-xki

Hồ Chí Minh

Soạn bài: Tác giả Hồ Chí Minh

Soạn bài: Tuyên ngôn độc lập

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.