Một Thoáng Mùa Đông là một thi phẩm vang danh của nhà thơ Nguyễn Đình Huân. Anh được bạn đọc biết đến là một thi sĩ sở hữu những trang thơ giàu chất trữ tình sâu sắc. Đọc thơ anh, ta cảm nhận được một phong cách thơ độc đáo. Bày tỏ tình cảm và nỗi nhớ da diết của anh về người con gái năm ấy. Hãy cùng đón xem và cảm nhận nhé!
MỘT THOÁNG MÙA ĐÔNG
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười một về trời chuyển sang đông.
Ở Sài Gòn nắng vẫn hồng trên phố.
Những cành bàng cứ đung đưa trong gió.
Cành không khô lá không đỏ đâu em.Chiều Sài Gòn nắng hiu hắt bên thềm.
Em gái Sài Gòn tóc mềm vương nắng.
Gió vẫn thổi bay bay tà áo trắng.
Anh lang thang trên phố vắng cô đơn.Chiều mùa đông càng thấy nhớ em hơn.
Nhớ ngày xưa khi mình còn rất bé.
Áo vá chân trần ôi sao thương thế.
Gió rét run người vẫn vui vẻ bên nhau.Sáng đi học chiều ra bến tưới rau.
Hành tỏi xu hào bên màu hoa cải.
Đến giờ này anh vẫn còn nhớ mãi.
Một ruộng hoa màu trên bãi ven sông.Anh nhớ như in làn khói đốt đồng.
Và vẫn nhớ chiều mùa đông quá khứ.
Kỷ niệm xưa đến giờ anh vẫn giữ.
Trong lòng anh khắc hai chữ nhớ thương.Muốn gửi nắng về ngoài ấy quê hương.
Để sưởi ấm má em hường thắm đỏ.
Mơ được cùng em bước trên đồng cỏ.
Bên em chở che khi gió đông về.
Trên đây, tiepsucmuathi.edu.vn đã dành tặng đến bạn một bài thơ vô cùng hấp dẫn được đông đảo dư luận quan tâm. Qua bài thơ ta cảm nhận được một hồn thơ chan chứa tình cảm da diết. Hãy chia sẻ bài viết này đến bạn bè và người thân yêu của mình nhé! Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!