Bài thơ Rượu của Dương Tuấn là một thi phẩm thu hút sự chú ý mạnh mẽ của dư luận. Bài thơ bày tỏ những nỗi niềm chất chứa và sự buồn chán cuộc đời của nhà thơ. Qua bài ta cảm nhận được một hồn thơ nhạy cảm giàu cảm xúc mãnh liệt. Bài thơ được đông đảo bạn đọc yêu thích và săn đón. Nếu bạn là một người yêu thơ thì chắc chắn sẽ không thể bỏ lỡ một thi phẩm độc đáo như thế này được phải không? Hãy cùng chúng tôi đón xem nhé!
RƯỢU
Thơ: Dương Tuấn
Thế gian dùng rượu để tìm vui
Còn ta dùng rượu giết ngậm ngùi
Đường đi ta bước lô nhô sóng
Trời đất cuồng quay.. thế mới vui.Trời đất cùng say rượu với ta
Ai uống cùng ta cạn chén ngà
Gió ơi.. gió hỡi.. về đâu nhỉ?
Vài giây nán lại uống cùng ta.Rượu sầu nghìn chén uống chẳng say
Uống cố mà quên kiếp đoạ đày
Để trên trần thế ta là nhất
Nắm cuộc đời này giữa bàn tay.Rượu giúp đời ta quên bạc đen
Quên họ hàng ta những kẻ hèn
Khinh ta nghèo khó vênh mặt thỏ
Nịnh ta khi có nắm bạc quèn.Rượu giúp đời ta quên người yêu
Quên mối tình si khổ trăm điều
Quên người bội bạc làm ta khổ
Quên mối tình câm vẫn chắt chiu.Rượu giúp đời ta.. quên bản thân
Quên nổi niềm riêng ..quên túng bần
Mai kia ta chẳng sầu đau nữa
Rượu tiễn hồn ta… khỏi dương trần.
Rượu là một thi phẩm đặc sắc của nhà thơ Dương Tuấn được nhiều nhà phê bình văn học chú ý và đánh giá cao. Chúng ta có sự đồng cảm mạnh mẽ khi đọc thi phẩm này của anh. Bài thơ chính là những cảm xúc chất chứa trong lòng của nhà thơ về sự đời bạc bẽo. Cảm ơn các bạn đã theo dõi bài viết này của chúng tôi!