Mùa Đông Ngày Ấy là một thi phẩm xuất sắc và thành công nhất của Nguyễn Đình Huân. Những trang thơ của anh đều giàu tình cảm và xen lẫn những nỗi tâm tư. Tiêu biểu nhất là thi phẩm này, nhà thơ bày tỏ nỗi nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ tươi đẹp bên bạn bè để rồi sau này mỗi đứa một nơi. Cùng nhau cảm nhận thi phẩm này các bạn nhé!
MÙA ĐÔNG NGÀY ẤY
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Gió bấc về giá lạnh trước bến sông.
Tiễn mùa thu nghe trong lòng man mác.
Bước chân thu trên lá vàng xào xạc.
Ta xa rồi ôi khúc nhạc mùa thu.Chẳng còn đâu lẻ bạn tiếng chim gù.
Chỉ còn lại bóng mây mù lạnh giá.
Đông đã về cây khô trơ trọi lá.
Trên cánh đồng đốt rơm rạ khói bay.Ta về đây nhìn khói mắt cay cay.
Chợt nhớ về những ngày thơ mộng đó.
Cùng bạn bè ta chăn trâu cắt cỏ.
Trời mùa đông buốt lạnh gió cắt tai.Bên lửa đốt đồng hơ những bàn tay.
Những nụ cười đôi vai gầy lem luốc.
Tuổi thơ ơi không thể nào quên được.
Ta cứ trở về quay ngược thời gian.Quá khứ ngày xưa lam lũ cơ hàn.
Bạn bè bên nhau chứa chan tình nghĩa.
Củ khoai nướng trong tro ta chia sẻ.
Làm bốn phần bốn đứa trẻ đều vui.Ta về đây lòng chợt thấy ngậm ngùi.
Tuổi thơ xưa chôn vùi trong quên lãng.
Chẳng còn gặp được đủ đầy bè bạn.
Khi một thằng đã gặp hạn ra đi.Giữa đồng làng sao ta lại ướt mi.
Mùa Đông Ngày Ấy là những tình cảm sâu sắc cùng nỗi nhớ bạn bè mãnh liệt của nhà thơ Nguyễn Đình Huân. Đọc thơ ta cảm nhận được một hồn thơ nhạy cảm chứa đựng nhiều tâm tư của anh. Đây là một bài thơ được đông đảo độc giả săn đón trong thời gian qua. Hãy đón xem và cảm nhận nhé!